Những câu chuyện về nhân quả luân hồi khiến chúng ta có thêm niềm tin rằng mỗi hành vi xấu ác, đều phải chịu những ác báo tương xứng. Dưới đây, Tinhhoa.net xin dẫn ra câu chuyện kể về muôn vàn đau đớn khi người chuyển sinh thành heo sẽ phải chịu…Hẳn ai đọc xong cũng không khỏi rùng mình sợ hãi.
Trong luân hồi chuyển sinh qua lại giữa người và động vật, điều thường thấy nhất trong các ghi chép sách cổ không phải là luân hồi giữa người và chó, mà là luân hồi chuyển sinh giữa người và heo. Bởi vì ở nước ta, heo là nguồn cung cấp thịt chủ yếu nhất, vậy nên một khi đã chuyển sinh thành heo rồi, thì tất nhiên khó tránh khỏi số phận bị giết mổ. Vậy nên, một khi đã đầu thai thành heo thì không chỉ chờ đợi phía trước là một số phận bi thảm, mà đằng sau đó, còn có xen lẫn hàm nghĩa nhân quả báo ứng nữa.
Xin dẫn ra một câu chuyện như sau:
Vào thời Chiến Quốc, đại tướng Bạch Khởi nước Tần sau trận chiến ở Trường Bình đã tàn nhẫn chôn sống hơn 40 vạn quân không một tấc sắt trong tay của nước Triệu, do vậy đã tạo nên nghiệp tội đời đời kiếp kiếp khó mà trả hết được.
Theo những câu chuyện được lưu truyền ở nhân gian, mọi người khi giết mổ heo thường phát hiện rằng sau khi nhổ bỏ lông heo rồi thì thấy trên lớp da thường có hai chữ Bạch Khởi, mọi người đều tin chắc rằng đây là do Bạch Khởi đã giết quá nhiều người, cần phải chuyển sinh thành 40 vạn lần làm kiếp súc sinh mới có thể hoàn trả sạch cái tội chôn sống binh sĩ nước Triệu.
Trong “Đông Chu liệt quốc” cũng có lời văn tương tự như vậy, ghi chép như sau: “Về sau đến cuối những năm triều đại nhà Đường, có sét đánh chết một con trâu, bụng trâu có hai chữ Bạch Khởi. Mọi người nói rằng Bạch Khởi đã giết quá nhiều người, vậy nên hàng mấy trăm năm sau, vẫn còn phải chịu báo ứng làm kiếp súc sinh bị sét đánh chết. Nghiệp giết chóc nặng đến như vậy, những người làm tướng há không e dè được chăng!”.
Kẻ ác tạo nghiệp bị biến thành heo, điều này khiến cho tôi nhớ đến một câu chuyện trước đây. Vào những năm 20 ở Sơn Đông đã từng xảy ra một chuyện như vậy.
Có một tên cướp biển chuyên giết người cướp của, có một lần trong khi đang giao đấu đã bị người ta giết chết, sau khi linh hồn của anh ta rời khỏi thân xác thịt thì chạy băng băng trên một cánh đồng rộng trong đêm tối, bởi vì trời tối nên anh ta không hề hay biết rằng cái thân xác thịt của mình đã chết rồi.
Phía sau có hai người đang đuổi theo rất gấp, anh ta cứ liều mạng mà chạy. Hai người kia đuổi kịp rồi, liền khoác một bộ y phục màu đen lên mình anh ta, anh ta giãy giụa cởi bỏ y phục màu đen đó, rồi lại thục mạng chạy tiếp. Một lát sau, hai người kia lại đuổi theo kịp, lại mặc bộ y phục màu đen lên người anh ta, anh ta lại vùng thoát được, lại chạy nữa, hết lần này đến lần khác nhiều lần như vậy.
Một lần sau cùng, anh ta nhìn thấy trước mặt có một ngôi nhà, liền vừa cởi bỏ y phục vừa lao đến ngôi nhà có ánh đèn kia. Anh ta gần như đã cởi bỏ toàn bộ y phục màu đen đó rồi, chỉ còn sót lại tay phải vẫn chưa kịp cởi bỏ ra, anh lao vào trong nhà. Ngay chính thời khắc này, có một tiếng khóc nỉ non vọng ra, sản phụ trong nhà này đã sinh hạ một đứa bé.
Đứa bé sinh ra hết thảy đều bình thường, chỉ là tay phải lại là chân heo. Đứa bé này chính là tên cướp biển đó chuyển sinh. Lúc đầu bởi tên cướp biển này giết người tạo ác nghiệp quá sâu nặng nên bị bắt phải chuyển sinh thành heo. Mặc cho người ta giết mổ để hoàn trả nợ nghiệp lúc còn sống, bộ y phục mà hai quỷ sai đuổi theo chụp lên người anh ta chính là bộ da heo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét